Viết cho một ngày rảnh rỗi bất ngờ

Ơn chúa hay ai đó đã phát minh ra ngày cuối tuần. Hai tuần gần đây thực ra khá là thư giãn, nên vẫn còn sức để có thể lết qua 5 ngày quần quật gặp bao nhiêu là người. Đột nhiên hôm qua cậu lại quay trở lại nói chuyện. Lúc đấy thực sự thì trong đầu chỉ hiện lên câu: "Ờm vẫn lame như ngày nào...". Thôi thì tớ đang rèn được kĩ năng bỏ qua các thứ không quan trọng, và để những thứ quan trọng nhưng không phù hợp ra đi, thì coi như là bài kiểm tra xác nhận lại. Thì nói chung ngay từ ban đầu vẫn là gỗ đã không hồn vật vờ tìm niềm vui. Nhưng vẫn chưa thấy gì cả. Có nhiều thứ rất có ý nghĩa với tớ, nhưng thực chất thì tớ khó có thể gọi đó là niềm vui. Ừm tớ chỉ thử làm những thứ người ta gọi là vui thôi. Nói vậy chứ không hẳn là làm gì cũng tẻ ngắt. Tớ thích ngồi chill với chúng bạn. Nói thực thì các tình bạn của tớ đều không lâu dài, vì tớ là dạng thích dành thời gian, nên nếu ai cũng duy trì được, thì một ngày phải có 342542 tiếng mất.
Dù sao thì hôm nay nhân dịp có một chiều rảnh rỗi, tớ nghĩ là sẽ đọc sách đọc tạp chí một chút ạ. Chúc tớ vui.

Comments

Popular posts from this blog

Có phải bước ngoặt không hay là gì?

Lâu rồi không gặp nhỉ

Một chương mới. Sẽ là một chương mới.