Một chút yên bình kì quặc
Ừm thì hôm nay tớ đã bình tĩnh thoải mái trở lại. Thực ra tớ cũng chưa bao giờ hoảng loạn khóc mếu hay gì, nhưng để thư thái như hôm nay thực sự là hiếm hoi. Căn bệnh mất tập trung của tớ vẫn nặng như vậy nhưng mới tải chiếc app kiềm chế điện thoại lại rồi, clip với phim cũng đã đào xới xem hết một chập. Giờ không có việc gì nữa rồi thì tớ phải học thôi. Tớ vẫn tự hứa là một ngày nào đó rảnh rỗi sẽ viết lại những chiêm nghiệm suy ngẫm thấu đáo chắt lọc, thay vì chỉ trút giận như mọi khi. Bản thân là người tính tình trẻ trâu nên tớ cũng không tài nào sống thắm đượm mọi khoảnh khắc được. Nhưng cũng đúng thì thứ gì quan trọng ắt sẽ được dành thời gian. Và tớ đang cố gắng viết thành các đề mục sao cho thật rõ ràng. 1. Để bản thân thoải mái Tớ nghĩ nhiều về vấn đề này gần đây, dù thực ra gặp vấn đề với nó cũng không phải mới chỉ một thời gian ngắn. Ừm thì tớ đã hơi nuông chiều o bế bản thân quá đà, lại còn phụ thuộc vào người xung quanh để tìm kiếm động lực. Nếu ở bên bạn bè tuyệt vời th