Vẫn là ôm mỏ neo nằm mộng những chân trời
Giờ mặt trời nhỏ đang ngủ gật cạnh tớ này. Cuộc nói chuyện hôm qua chắc mục đích là để cho tớ có thể yên tâm, nhưng thực ra hôm nay tớ còn thấy lo lắng hơn nữa. Chả có lí do gì cụ thể cả. Có thể là tớ mệt vì đi nắng hoặc đại loại thế. À giả thuyết khác là tớ đang bị đói. Tớ mới nghĩ là ngoài kia sẽ có rất nhiều người thấy ngứa mắt và muốn sắp đặt lại mọi thứ. Chuyện tớ ăn mặc nực cười, rồi thì trang điểm như tấu hài chẳng hạn, hay tớ láo toét nói chuyện không lẽ phép. Ôi thì bản thân tớ cũng khó tính y chang vậy đấy thôi. Vì bài này còn ngắn nên tớ sẽ viết tiếp cả những chuyện tớ nghĩ vào hôm qua và cả hôm nay. Câu chuyện có vẻ tiến triển theo một hướng tốt đẹp. Tớ thì luôn thấy lo lắng dù mặt trời nhỏ cứ bảo là tớ rất quan trọng, là tớ đang biết những thứ rất to lớn. Nhưng tớ thực tình không quen việc được kể cho những thứ to lớn, rồi thì phải giữ bí mật, hay cái án lửng lơ trên đầu rằng nếu tớ nói gì đấy ra thì tình bạn có từng tốt mấy cũng sẽ chấm dứt. Giống như ra đường chẳng vi p