Posts

Showing posts from August, 2016

Sau tất cả

Sau các bực dọc hằn học thì đang hưởng điều hòa phản tỉnh trong chiếc quán mà ngày nào cũng mốc mặt ngồi. Gần đây có hơi cẩu thả với bản thân, và cũng không nhiều khi có thời gian nằm lầy các thứ các kiểu. Cũng chả hiểu sao cứ thích chọn việc gì thật khó để mà vơ vào người. Phải tự nhủ thôi là sắp sửa thoát rồi sắp sửa thoát rồi. Có lẽ là cũng phải thừa nhận là đang hành hạ mọi người quá đà chứ không nên chỉ thương thân sắm vai bị hại. Cũng hông biết làm gì hơn ngoài hít thở hít thở. Các thứ sẽ ổn thôi ạ. Không được ngồi làm biếng nghe nhạc Hàn Cuốc nữa đây làm việc làm việc đi nào.

Sớm với chả Muộn

Những trang tin ngập tràn chuyện người trẻ thành công lĩnh vực này kia thật là đáng ngưỡng mộ. Còn nhân vật trữ tình thì vẫn chỉ thường nằm dài và hôm nào nhiều nghị lực lắm thì đọc sách và nghe TED Talk. Dạo này cứ cuống hết cả lên để làm chuyện này chuyện kia. Khi thì thấy người khác vất vả còn mình thì cứ chả chịu cố gắng. Khi lại thấy một mình cứ huỳnh huỵch làm những việc gì đâu. Dù thi thoảng có hơi cáu lên nhưng nghĩ lại thì vốn dĩ là tự mình chọn lấy, tức tối với ai được nữa. Có lẽ gần đây nên học tập cách để điềm tĩnh hơn. Hít thở hít thở nào.

Lung tung quá

Khi cảm thấy đã bắt được sự nhịp nhàng của cuộc đời một hạt đậu, và cảm thấy vui vẻ với công việc thì cũng là khi trung trặc ma sát xuất hiện. Đọc một hai bài của chị blogger viết tản văn nọ. Có vài điểm hơi giống; Cũng đơn giản không màu mè và nhẹ nhàng chấp nhận. Và cũng có tí thu vui lơ mơ thẩn thơ. Lại cãi nhau không đâu với tía má, rồi lại tự hỏi bao giờ vòng tròn xấu xa mới kết thúc. Nhưng có lẽ còn mắng còn đánh là còn khỏe. Còn cãi cọ là còn quan tâm. Giờ đang nghe nhạc Thái Vũ và đôi bài ca cẩm trong một buổi tối mưa lưa thưa, tay thì nhoay nhoáy viết như thể nguy hiể thâm thúy lắm. Trừ việc cóc có tình yêu ra thì cũng không thua gì trong phim. Vì đã đi được qua nửa cuộc đời sinh viên rồi, và không biết là bao giờ mới lại có cái hoạt động tên là đi học, nên những ngày này có lẽ là không cần đòi hỏi gì thêm. Cứ cố gắng đi cùng guồng quay nhịp nhàng này thôi. Nếu có cơ duyên thì cứ đi theo cái đường ở trước mắt thôi. Không quá buông xõa cũng không quá toan tính. Có lẽ vẻ đẹp c

Đau lắm ạ

Sáng bảnh mắt. Họng đau như cắt nước mắt đầm đìa. Mấy ngày rồi vẫn khổ đau vì chuyện đăng kí tín chỉ mà giờ thì không vào được tài khoản nữa nên lòng cũng đau nốt. Vào được tài khoản rồi thì phải nhìn trang web tải như một chú rùa. Như một lẽ tự nhiên thì cuộc đời vào các năm học chẵn đều sẽ vô cùng tệ, và nó đang xảy ra nè. Vì chỉ còn một vài ngày nữa tớ sẽ chính thức trở thành sinh viên năm 3. Tiến sát hơn một chút đến cái mốc tốt nghiệp, đi xa hơn với sự nghiệp làm chủ tịt vinh quang thì ít phiền nhiễu và đau buồn thì nhiều. Hi vọng năm 3 của tớ cũng sẽ chịu tuân theo quy luật thông thường và trở nên tươi đẹp hơn một xíu. Và cảm ơn năm 2 đã khép lại với việc nhắc tớ một điều hiển nhiên nhưng tớ suýt lại quên: không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với mình. Thế là mạng Internet nước nhà lại tạt một gáo nước lạnh vào mặt tớ. Vâng và trên đường đi giúp đỡ người khác, tớ còn bị bỏng bô nữa. Giờ thì phải cẩn thận chăm nom không thi đôi chân cột đình sẽ không chỉ to mà còn thẹo...Có ph

Trước giờ đi ngủ

Hôm nay tớ sẽ cố gắng nheo mắt đi ngủ đúng lịch vì mai lại dậy sớm đánh vật cùng trang tín chỉ chết giẫm mà. Hôm qua tớ xem một video TED Talk nói về việc những người đặc biệt sẽ không than phiền mà kiếm tìm giải pháp. Nhưng những gì tớ đang làm mới chỉ là không than phiền thôi. Công việc vui vẻ tớ đang làm hiện tại làm tớ thi thoảng quên đi mất là tớ thực sự không phù hợp với ngôi trường này, rằng tớ phải thuộc về nơi nào đó tự do và sảng khoái hơn. Dù vậy thì tớ cũng vẫn muốn làm thật tốt, vì đây là ước mơ của mẹ tớ, và xem ra là tớ vừa mới làm mẹ thất vọng thật rồi. Tớ cũng không rõ là nên làm gì, chờ đợi cho một năm rưỡi hay hai năm cuối cùng trôi qua, hay cố gắng làm tốt thật nhiều thứ, hay chỉ chạy theo đúng một mục tiêu mà có lẽ cũng không phải do tớ đặt ra. Đây là tớ của sáng ngày hôm nay, vì hôm qua bị bắt đi ngủ sớm nên không kịp hoàn thành. Nhưng vì tớ nghĩ là tớ sẽ tôn trọng lịch trình của một ngày nên sẽ không viết thêm nhiều nữa.

Viết lại những sự biết ơn

Ngoài gấp hạc ra thì một trong những bài tập hạnh phúc là ghi lại sự biết ơn ở trong ngày, một cách để học trân quý hiện tại. Thường thì sẽ phải làm trước khi đi ngủ cơ nhưng tớ muốn bỏ thói quen thức khuya, vả lại tớ nghĩ ngay bây giờ cũng là một thời gian tốt. 1, Tớ biết ơn việc hôm nay đã dậy sớm. Dù mặt mày cáu bẳn nhưng thực ra tớ rất thích ăn cơm lúc nó còn nóng. 2, Tớ biết ơn việc tía má vẫn sống chung với đức tính hay hằn học vô duyên cộc lốc của tớ 3, Tớ biết ơn việc hôm nay đã uống rất nhiều trà. Tớ thích uống trà ~ 4, Tớ biết ơn việc hôm nay cô giáo đã từ chối yêu cầu của tớ. Nhưng ít nhất tớ đã thử một lần cuối cùng, dù đến tận bây giờ cảm giác không hề dễ chịu gì 5, Tớ biết ơn việc các thứ gần đây đều xui xẻo. Có việc tớ giải quyết được, có việc thì phải chịu thua 6, Tớ biết ơn việc hôm nay được gặp nhiều người. Không phải ai cũng thân nhưng tớ vẫn thấy háo hức 7, Tớ biết ơn việc tính đến hôm nay tớ vẫn độc thân, hay còn gọi là ế chỏng gọng. Thế tức là tớ chưa sẵn

Tự dưng lại viết

Hôm nay là một ngày đẹp trời với khá nhiều chuyện tệ. Vì thế nên tớ quyết định không lầy lội nữa mà ngồi sửa sang chiếc blog làm đẹp cũ trở thành blog liên thiên hiện tại. Trước thềm năm thứ ba ở Đại học của tớ sắp bắt đầu, tớ nghĩ có một việc quan trọng tớ cần làm là quay lại viết blog. Chỉ là tự dưng thấy thế thôi. Nghĩ lại thì cũng hơi kì lạ. Tớ mua quá ít đồ trang điểm để viết blog làm đẹp. Tớ đi cũng quá ít để viết blog du lịch, Tớ sống quá nông để viết blog về quan điểm cuộc đời, về yêu đương. Tớ làm không đủ nhiều để viết về trải nghiệm hay thành công. Nhưng có lẽ viết lách là chuyện duy nhất tớ không cần phải cố gắng làm tốt, không phải thể hiện hay phải vượt qua bất kì một ai. Tớ sẽ không phải bi quan quằn quại như tớ ở trên tumblr, bí hiểm cẩn trọng như tớ ở trên facebook hay chửi đời loạn xạ như trên twitter. Tớ cắt một mảnh tản mạn không-thế-nào-cả của mình để ở chỗ này. Tớ cũng chưa rõ sẽ viết bao lâu, viết những gì đâu.  Nhưng hôm nay sẽ là ngày bắt đầu nhé.