Posts

Showing posts from October, 2016

Cho một ngày mệt đến đơ người và đầu thì trỗng rỗng

Vì tớ với cậu ít nói chuyện và cũng toàn lải nhải, nên gần đây tớ hơi chăm chỉ cập nhật trên facebook hơn một chút, quả là không giống bản tính trật tự thường ngày chút nào. Hôm nay tớ đã vận động hết công suất, làm được rất rất nhiều việc. Và giờ dù là đang thức nhưng não thì vắt queo không ra lấy được một ý tưởng. Thực sự thì chuyện tớ cứ đơ ra chẳng nói gì cũng một phần là vì tớ nghĩ nếu không chơi chung được, thì cùng lắm là biến mất vĩnh viễn. Tớ sẽ không mảy may nuối tiếc gì đâu. Tớ đã tập để đi qua những tình huống kiểu kiểu như vậy nhẹ nhàng và hòa bình. Dù là ban đêm thì não tớ trống rỗng, tớ vẫn luôn thích thức khuya. Ừm thì cũng ít gặp thôi nhưng càng ngày tớ chỉ càng thấy là mình đang bắt nạt người khác, nên cũng không thấy dễ chịu gì. Nếu được thì tớ hi vọng là hãy cứ vĩnh viễn nói chuyện tầm phào, làm những việc nghìn tỉ người khác đang làm, để hàng tuần sẽ có vài tiếng đồng hồ cái nhân dạng nhạt nhẽo đáng ghét nhất của tớ lại hiện ra, lẽo đẽo đi theo cậu. Tớ không rõ là

Làm tớ thật khó

Sau hai ngày vùi mặt vào cuộc thi phân tích số liệu, mà tớ cũng chẳng biết là mình đã làm tốt hay làm tệ, và cũng sau vô số ngày vẩn vơ chả làm được việc gì, đành nằm vật ra nghĩ ngợi xem có cái gì làm không. Làm tớ thật khó. Lúc nào cũng muốn được nghỉ ngơi, nhưng lại vui vẻ năng suất nhất khi bận rộn. Thèm người đến chết nhưng có chết thêm lần nữa cũng vẫn luôn chọn ngồi chơi một mình. Rốt cuộc thì tớ muốn cái gì, tự mình cũng chả biết. Tuần này thật là dài lê thê. Tớ cũng không rõ tại sao lại cứ đếm ngày nữa. Nhưng cơn tức giận tự ái này chắc sẽ hết nhanh thôi. Tớ là như thế mà. Cứ hay thẩn thơ nghĩ ngợi những thứ không quan trọng. Nhưng cũng rất thuộc các bài tập và lí thuyết để lăn qua những ngày nóng nực bức bối trong người vì những lí do gì đâu. Dạo một vòng trên mạng xem có lí do gì để ra khỏi nhà mà không phải tổ chức A không, thì tòi ra một cái hội văn hóa với một buổi hòa nhạc. Cũng khá đáng trông chờ mà nhỉ. Thôi thì cứ lại thẩn thơ một chút vậy. Còn để mai có thời gian đ

Đúng là một ngày tốt

Đúng là một ngày tốt để ngẫm ngợi. Dù sao thì cũng đang trong đợt thi nên đành cho phép bản thân không năng suất đôi chút. Xin thề xin hứa là thi xong sẽ lăn trở lại vào cuộc đời. Coi như những tuần này là để xả hết bất ổn tâm lí, quên tạm những hành xử ngớ ngẩn tuần vừa rồi, và để coi lại xem mục tiêu ngắn hạn dài hạn là gì. Tớ không phải người đặt mục tiêu dài hạn cho bản thân. Tớ còn chẳng thể đoán được năm sau, hay thậm chí tháng sau, hay ngày kia, ngày mai thôi, tớ sẽ muốn gì. Quan trọng nhất là hiện tại, nhỉ. Những lúc ở một mình tớ rất hay muốn tự đấm bản thân vì cái thói nói mà không suy nghĩ, đùa cợt bất cần hậu quả. Tuy hầu hết là những thứ bông đùa vô thưởng vô phạt, nhưng ngẫm kĩ thì cũng không phải tốt đẹp gì. Thôi thì từ nay không nhắc đến nữa. Những khó chịu vài ngày này chỉ là vì cái tôi to bự chảng đè vào đầu thôi. Vì thế nên cứ để đó là sẽ bay mất. Tớ đã tập rất kĩ cho những tình huống đứt phừn phựt như thế này rồi. Nghĩ đi nghĩ lại thì tập trung học hành làm việc v

Một cuộc hẹn

Thôi thì lại xóa những thứ viết vội hôm qua đi để ghi lại tỉ mẩn hơn. Mỗi ngày lại thấy một kiểu, nhưng hi vọng là chiếc bài viết lưu lại sau cùng là một điều đẹp. Vì luôn tự nhủ bản thân là phải trông ngầu nên tất nhiên là tớ sẽ không háo hức mất ăn mất ngủ, đằng nào cũng đang là đợt thi mà, có thời gian thì nên ôn thi, còn thừa thời gian thì nằm lười thư giãn. Cơ mà đương nhiên được lôi ra đường thực sự là rất vui. Kiểu ngay trong khi tớ còn đang phân vân tính toán xem nên nói chuyện gì thì nhận được tin nhắn. Tớ nghĩ là cậu có nhìn thấy lúc chơi trò chơi hồi ở Nhật. Cũng hơi ấn tượng vì mức độ huỵch toẹt. Nghĩ lại kể cũng hơi đáng yêu. Ừm thì trưa trờ trưa trật lọ mọ ra chiếc quán lài lốp quen ngồi lầy lội ôn thi, Hơi tê chân chút vì ngồi gần 6 tiếng cơ mà. Vì cũng không phải lần đầu ra ngoài lung tung xàm xí, và những thứ vụng về thì tớ lại bị cái tật hay để ý, nên xem ra cậu khổ rồi. Nếu còn đếm số lần nhếch mép với lại chép miệng các thứ thì kể cũng hơi căng thẳng. Nhiều lúc

Hãy dễ dàng hơn với bản thân

Có lẽ giờ không phải là lúc thích hợp để tớ quay qua viết blog. Vì đang là tuần thi mà. Tuần thi thực ra là thời gian tớ yêu thích nhất trong năm học, vì đó là khoảng thời gian duy nhất tớ thực sự học. Trong một thời gian ngắn ngủi tớ bỗng cảm thấy tệ hại về bản thân, nên mới thả đôi dòng để bình tĩnh lại. Lúc nào cũng phải tỏ ra điềm tĩnh không làm tớ áp lực, chỉ là những lúc thấy nghi ngờ bản thân như bây giờ đây, thì hơi bối rối không biết phải làm gì. Thời gian gần đây được đi nơi này nơi kia nhiều, cùng người thân, gia đình có, cùng người lạ cũng có. Dù rằng tớ luôn có chứng trầm cảm kì lạ đầu những chuyến đi nhưng khép lại đều là các kỉ niệm đẹp. Tớ tự nhủ rằng có thể học cách tự chơi, tự hài lòng với bản thân. Nhưng thực lòng sau mỗi lần tạm quên đi bài học ấy tớ mới có thể lấy lại thăng bằng. Có lẽ. trước hết thì tớ vẫn là một đứa con gái cực kì bình thường dù người xung quanh có miêu tả thế nào đi chăng nữa. Đầu óc hơi có chút nghệ sĩ và tư tưởng hà khắc với bản thân làm tớ