Trống rỗng và đi tiếp

Đến hôm nay tớ chính thức là thôi hẳn rồi. À thì ra lại thêm một câu chuyện tự sinh tự diệt khác nữa. Tớ lại đi tiếp những ngày trống rỗng, và không biết làm gì khá hơn ngoài chờ đợi. Nhoàm Nhoàm dạy rằng (hoặc ăn cắp tư tưởng ở đâu đấy của ai đấy) thiên hạ cứ chờ một cơn mưa đến đổ đầy cái ly rỗng bằng tình yêu. Nhưng nếu cậu thiếu thốn, lấy đâu ra mà cho đi. Nếu cậu toàn những định kiến này nọ lấy đâu ra chỗ trống mà lấp đầy. Tớ không sẵn sàng cho cả hai phương hướng đấy. Đùa cợt hóa ra chẳng giải quyết được chuyện gì. Má đã nói đúng, về chuyện sẽ có thời điểm mình tự phát điên lên chẳng cần ai thúc giục. Tớ lại là Nhân Mã cung lửa hấp tấp vội vàng.
Một thành công nho nhỏ gần đây là tớ đã rèn luyện được kỉ luật làm việc và sức bền trước những cơn buồn ngủ lười biếng. Nếu bảo những sự này đến rồi đi không để lại gì là nói dối rồi. Tớ sẽ nghe lời thầy bói nhìn vào mặt tích cực. Cố lên nào sách cũng đang rục rịch xong phần chữ rồi, nốt phần hình và ráp bìa là ổn.

Comments

Popular posts from this blog

Có phải bước ngoặt không hay là gì?

Lâu rồi không gặp nhỉ

Một chương mới. Sẽ là một chương mới.