Trở lại với sự năng suất

Xoẹt một cái những ngày tập thể dục đã đi qua. Tớ lai trở về với nhịp độ đều đều, năng suất và có chút buồn chán. Hôm qua tớ đã nói chuyện thử với một vài quan điểm xem nên làm gì tiếp theo, vì tớ đã trốn chuyện suy nghĩ được vài ngày, hay vài tuần gì đó. Kì lạ là chỉ nhờ viết ra một đoạn, đọc đi đọc lại vài lần trong tuần, là tớ có thể gọn gàng xếp mọi thứ vào một ngăn tủ và đi tiếp. Chuyện vui trở nên ít vui. Chuyện buồn cũng chẳng thực sự đáng buồn. Tớ trở về với hạnh phúc rất đôi phương Đông, tìm kiếm yên bình và ổn định.
Có nhiều thủ tục để tớ thực sự có thể cho qua. Cần một thế lực ngẫu nhiên bảo tớ thực sự đã rất hiểu chuyện rồi, hãy hành động đi thôi. Cần rất nhiều đồ ăn để nhắc tớ rằng tớ luôn có thể làm những việc khiến mình vui nhất trên đời. Cần thêm một ít thời gian để các chất hóa học tan đi hết, và tớ sẽ không nghĩ lung tung nữa. Dù đây không phải việc gì xấu, nhưng nếu không để qua một bên, thì tớ sẽ không thực sự bắt đầu được điều gì tốt đẹp. Tớ luôn rất giỏi sắp xếp và tính toán, để bản thân có thể biếng nhác và không cố gắng một cách có hạn định. Trừ những chuyện này. Dù vậy thì khi lớn lên, nếu chúng mình sẵn sàng thành thật và dũng cảm hơn, dù chưa thể làm người lớn, cũng đã là một bước trưởng thành kha khá.
Tớ đã dùng những thứ nhảm nhí không đáng để chạy vù qua tuần vừa rồi, thật là không phải. Nhưng cũng thật tốt khi lại được háo hức, trông chờ, thất vọng, hụt hẫng, tính toán. Gần 1 tháng tới tớ sẽ lại rong ruổi trong những sự một mình, như tớ vẫn luôn làm, đầu óc cũng thanh thản trống rỗng. Tớ sẽ học và đi nhiều hơn. Cậu có vẻ đang ở trong một giai đoạn rực rỡ, hoặc tớ nhìn thấy là như vậy, nên hãy cứ tiếp tục vui vẻ.

Comments

Popular posts from this blog

Có phải bước ngoặt không hay là gì?

Lâu rồi không gặp nhỉ

Một chương mới. Sẽ là một chương mới.