Lại khó ngủ rồi

Giờ thì đang cảm giác tựa như bước đi giữa tấn kịch của các nam chính nữ chính. Có một chuyện ám ảnh trong quá khứ thi thoảng lại hiện về, càng cố chôn nó đi mỗi lẫn nghĩ đến lại thêm đau đớn. Không phải lần đầu bỏ công sức ra mà không nhận được gì. Tất nhiên là có đau nhưng để anh ách một bồ tức như này quả thực khó chịu. Chắc cảm giác của các chị trong phim lúc bị đá mà không rõ lí do nó cũng từa tựa như thế. Trăn trở giữa hàng loạt giả thiết. Và dù có được dúi vào tay một lời giải thích, cũng không thể chấp nhận cho được. Tạm đưa cho bản thân một lí do ổn thỏa, cũng không thấy vừa lòng. Nhưng có lẽ thứ này thực sự gọi là nuối tiếc. À thì ra là như thế. Tự bảo rằng phải chừa thói hời hợt đi nếu không làm gì cũng nửa vời không tới chốn. Nhưng xem ra nỗ lực sai hướng cũng thật là đau đầu...

Comments

Popular posts from this blog

Có phải bước ngoặt không hay là gì?

Lâu rồi không gặp nhỉ

Một chương mới. Sẽ là một chương mới.