Đến là đau đầu

Định vác xác đi làm một chút nhưng thôi thì chắc cũng tranh thủ ngoáy được vài dòng. Cảm giác như đang trở về thời điểm ban đầu vậy. Cái gì cũng không có. Xa xôi không biết đâu mà lần. Chậc thì có lẽ xem xong phim này đời sẽ tốt lên. Cả giờ đang là giai đoạn học hành cơ mà quên hay sao. Đừng có mà nản.
Thực sự thì nhiều lúc cũng ngạc nhiên với sự lạc quan của chính mình ghê. Nhưng thôi thì với kẻ sợ hãi xã hội vô ngần thì biết sao giờ. Đoạn này chắc ngắn tũn vì chỉ là chút xả bầu suy nghĩ xấu xa được đặt tên là ghen tị. Nhưng thôi không sao ạ viết xuống đôi ba dòng bao giờ cũng tốt hơn. Cả nếu đã quyết định thời điểm này gọi là "Phase học tập" thì học tập đương nhiên là ưu tiên hàng đầu rồi. Dù sao thì cũng theo chủ nghĩa tin vào thực lực và xác suất nên sẽ bớt vặn vẹo số phận và tự thân cố gắng nhiều hơn. Phim đang vừa đáng yêu vừa li kì nên cũng chả buồn được. Chỉ mải chìm đắm trong sự ghép ghép các mọi người.
Thế là chỉ một tuần nữa sẽ nghỉ việc ở bánh vòng rồi. Chắc lúc nói ra quyết định đã làm nhiều người khó chịu. Và thực ra cũng khá tiếc vì chưa học được gì đã kịp phá tùm lum. Nhưng dù sao thì cảm giác cũng nhẹ nhõm đi nhiều lắm. Tác phong làm việc cũng nghiêm túc và được cải thiện phần nào rồi. Đỡ đi vài chút tùy hứng nữa. Ừm thôi thì đang trong giai đoạn đời tệ hại, nên cứ bình thản đi qua nó thôi. Cũng không rõ là đã như này bao nhiêu lần để mà so sánh suy nghĩ nữa. Chỉ biết là ừm thì sẽ có lúc sướng lúc khổ. Và tuy hầu hết là khổ, thì đến cuối ngày được đi tắm, được đắp chăn và ngủ lăn đến 11 giờ trưa còn chiều vác của nả ra Hoa mười giờ đã là tuyệt lắm rồi.
Cố lên nhá :"3

Comments

Popular posts from this blog

Có phải bước ngoặt không hay là gì?

Lâu rồi không gặp nhỉ

Một chương mới. Sẽ là một chương mới.