Chắc tớ xem phim nhiều quá rồi nhỉ

Hôm nay tớ đã lao ra đường ngồi sau khi khỏi cơn đau đầu. Chợt nghĩ có phải tất cả phiền phức đều là do tớ coi phim nhiều quá không. Tớ còn ngổn ngang kha khá các việc phải làm. Còn blog mới đang dang dở. Khóa luận thì chậm tiến độ. Vậy mà để một đứa trẻ con làm đầu óc lùng bùng. Tớ nghĩ cũng không cần tiếp cận vấn đề một cách cực đoan như đã từng làm. Vì như vậy cũng chỉ có tớ là đau nhất. Nhưng đấy dù sao tớ cũng chỉ là một trong 7 tỉ người trên quả đất này. Đã vậy lại còn không dễ thương dễ gần cho lắm. Người như tớ thì nên tập trung vào những việc mà không nhất thiết phải dễ thương dễ gần mới làm được. Nếu như hôm nay thì tớ cũng không có lấn cấn gì. Sau nhiều thử nghiệm thì cuối cùng làm tốt việc mình đang làm và tối thiểu hóa ảnh hưởng tới người khác là khả dĩ nhất rồi. Tớ không thể hi sinh hơn, cũng không thể vị tha bác ái hơn mốc hiện tại được nữa. Chuyện từ góc độ phân tích thì là như vậy. Từ góc độ sến sẩm, thì tớ đang lố quá đà. Nhưng thây kệ. Mấy tuần nữa thì cái gì cũng sẽ chỉ còn là quá khứ thôi. Không nên phí nước mắt hay công suy nghĩ nữa.

Comments

Popular posts from this blog

Có phải bước ngoặt không hay là gì?

Lâu rồi không gặp nhỉ

Một chương mới. Sẽ là một chương mới.