Làm biếng đôi chút

Trong lúc ngồi làm mặt nghiêm túc nhưng thực ra chẳng làm gì cả, còn chú toy ở đầu kia của chiếc bàn dài đang vò đầu bứt tóc suy nghĩ, có lẽ nên tranh thủ viết vài dòng cho vui. Tối hôm qua hơi khó ngủ nên sáng nay tới sở hơi muộn một chút, Nhưng đến thời điểm này vẫn chưa chết gục vì buồn ngủ quả là một thành tựu đáng kể. Đúng rồi đấy, không ngủ gật là nguyên một thành tựu to đùng.
Trở lại với mấy lời hồi xưa tự nói với bản thân, rằng đến lúc nào đấy, sẽ chẳng còn nhớ vì sao mình từng buồn, chỉ biết là hổi xa xưa nào đấy đã từng rất thảm hại. Giờ thì vui vẻ thoải mái rồi không vấn đề gì cả, mỗi ngày cũng dễ thở và trôi qua nhẹ nhàng hơn. Chuyện người này người kia buồn hay vui, hoang mang hay yên lòng cũng không nằm trong mối bận tâm của mình nữa. Trên mạng bảo đừng ưu tiên những lựa chọn mà chỉ coi mình là một trong trăm tỉ lựa chọn. Một cách khách quan thì chuyện mình chọn làm gì, ấy là chỉ đối với chính bản thân thôi ấy, chưa bao giờ ảnh hưởng một tí tẹo nào tới người khác cả. Thảnh ra dù có thi thoảng nghe được chuyện gì cũng không cả nghĩ xắn tay áo lên nữa. Trong những lúc đầu óc lung lay cũng tự bảo "Việc gì khó quá thì mình cứ mạnh bỏ qua". Phòng hơi lạnh lẽo chút lại có mấy tiếng nói chuyện đều đều nên hơi bị buồn ngủ.

Comments

Popular posts from this blog

Một chương mới. Sẽ là một chương mới.

Có phải bước ngoặt không hay là gì?

Lâu rồi không gặp nhỉ