Cho những ngày cuối cùng

Giờ thì một tuần đã trôi qua rất nhanh. Cứ vùn vụt làm tớ sợ ơi là sợ. Chừng 3 tuần nữa thì tớ sẽ khăn gói quả mướp đi khỏi đây rồi. Nhiều thứ dở dang nhưng cũng vô số vô số kỉ niệm đẹp đẽ. Tớ cũng nhận ra khi tớ thích làm gì thì thực sự là cứ nên làm thôi. Vì thế dù nhiều lúc đã hành xử ấu trĩ nhảm nhí nhưng tớ đã dũng cảm và vui vẻ hơn rất nhiều.

Tớ đã gặp rất nhiều người dễ thương mà sẽ không bao giờ quên dù có khi là cũng không bao giờ gặp lại nốt. Quan trọng nhất thì định mệnh đã lựa chọn cho tớ những hành trình thực sự là nên đi, vào ngay đúng thời điểm này, thay vì mù quáng chiều chuộng. Dù tuần vừa rồi về nhà vẫn là bầu không khí nặng nhọc, hàng tỉ tỉ thứ chiến tranh không ai nói ra. Tớ cũng không chắc khi quay về tâm trạng sẽ tốt lên hay tệ đi. Thôi thì hãy tận hưởng những ngày ở cùng với anh chị em văn phòng và những ý tưởng tào lao của tuổi tinh thần non trẻ.

Học đi nào :))

Comments

Popular posts from this blog

Có phải bước ngoặt không hay là gì?

Lâu rồi không gặp nhỉ

Một chương mới. Sẽ là một chương mới.