À thì ra là vậy

Tớ thấy chuyến đi này quả là thần kì. Một internship không hoành tráng. Văn phòng xíu xiu. Những cãi vã ngày thường trong lúc làm việc, họp hành. Tớ thì vẫn vắt chân lên ghế này nọ. Không ai nói gì về tớ. Đây chính là tĩnh lặng mà tớ đang thực sự cần. Thì cũng có gì đâu nhỉ. Những ồn ào từ nhiều phía làm tớ lẹt xẹt không cất được chân tay lên, mệt mỏi muôn phần. Chính vì vậy chuyến đi này cũng giống như là nghỉ mát vậy đó. Dù tớ đang quăng việc đó chả thèm làm, nhưng thôi lâu rồi không viết nên lưu lại vài dòng. Hiếm khi tớ lại vui vẻ và an nhiên như thế. Dạ dày không khỏe nên tớ đi ngủ sớm đây. Chỉ ghi lại vậy thôi à.

Comments

Popular posts from this blog

Có phải bước ngoặt không hay là gì?

Lâu rồi không gặp nhỉ

Một chương mới. Sẽ là một chương mới.