Thèm ngủ

Cũng đến khâm phục cái độ dở hơi của bản thân... Thức khuya trờ khuya trật để chơi cố rồi ban ngày lại sập lăn lóc vì làm quá lắm thứ cùng lúc. Những ngày này mệt nhưng không mấy vui vẻ vì tâm trạng cứ như quả bong bóng xà phòng, lửng lơ một đôi hồi rồi vỡ "póc" một cái. Chỉ vì cái đạo đức đã làm gì cũng phải đi theo đến cùng mà hành hạ bản thân một cách đáng sợ quá...
Thôi thì xin chừa từ sau không dám lao vào một tỉ việc với lí do là "cho đỡ rảnh" nữa... Có lẽ một ngày nào đó ngồi nhìn và ngẫm nghĩ lại sẽ thấy học được cực kì nhiều thứ, và quên mất những mệt mỏi hiện tại là như thế nào. Cơ mà dù sao đi chăng nữa, thực tại mới là quan trọng, nên có lẽ đôi khi mặc kệ cho bản thân ngất đi cũng tạm được, coi là một nghĩa cử cao đẹp với chính mình.
Những lúc như thế này có đôi chút thư thái và vài phần đáng sợ. Vì đến cuối ngày, dù có phàn nàn như một con đàn bà, quát mắng người này người kia tỉ lần, thì vẫn lại là một mình cuộn vào chăn đi ngủ, không thì vừa nằm dài vừa ngán ngẩm vì những ngu si của suốt một ngày. Không phải 100% tin vào những lí thuyết thiền tịnh hay nhà Phật, nhưng thực sự là thói quen ghi chép niềm vui và mua thú thả vào vườn biết ơn thực sự có giúp đỡ cho tâm trạng một phần nào. Mỗi một quốc gia đều sẽ có giai đoạn phải cố gắng gấp 10 lần người khác để có thể thảnh thơi hưởng những quyền lợi mà kẻ lười ao ước. Vì thế dù thi thoảng có căm ghét bản thân, hằn học người này người nọ, cũng phải kẻ lông mày, oánh son, tẩy trang, bôi bơ dưỡng thế và tắm giặt cho đầy đủ để khi ngày sung sướng đến sẽ có thể toàn tâm toàn ý thả lỏng ~ ~ ~

Comments

Popular posts from this blog

Có phải bước ngoặt không hay là gì?

Lâu rồi không gặp nhỉ

Một chương mới. Sẽ là một chương mới.