Câu chuyện về thứ Hai
Hôm nay mới để í đến chuyện tớ là một em bé sinh ra vào thứ Hai. Tự dưng ngầm nghĩ một hồi lại nhớ ra chuyện trong bộ phim ảo tưởng coi trên mạng. À phim giả tưởng chứ. Dẫu vẫn biết các mối quan hệ là phải nỗ lực mới có thể duy trì, tớ lại lười biếng để rất nhiều người trôi tuột ra khỏi cuộc đời. Lớn lên quả là mệt mỏi. Điều tốt là những cái xấu sẽ không xấu mãi, những cái tốt cũng chẳng ở lại mãi. Cuối ngày thì vẫn là ngồi chơi với chính bản thân mình và lọ mọ khi tất cả đều đã ngủ say. Bao giờ chuỗi mệt mỏi này mới hết nhỉ? Để chuyển qua chuỗi mệt mỏi khác... Chị Giang cũng bảo đừng nên chạy đua, thế nên tớ nên từ tốn thôi và tận hưởng một ngày mưa mát mẻ, xài code Grab nên được đi ô tô như thể giàu ơi là giàu, tiến độ ôn thi khá khẩm hơn dự định nên đang ngồi ôm laptop viết lại đôi dòng cảm nhận. Nhà tớ đã không còn cãi nhau nữa, chắc hẳn tía má đã nỗ lực rất nhiều. Hôm trước tớ lên facebook của tía thấy rất nhiều ảnh chụp hồi cùng đi Thái. Quả thực tớ đã không tốt với tía tẹo nào...